LÁ THƯ GỬI LAUREL HUBBARD TỪ VIỆT NAM
Thân gửi cô Laurel Hubbard,
Lời đầu tiên, tôi chúc cô thật nhiều sức khỏe, bình an và thành tựu trong đời sống, cũng như trong sự nghiệp thi đấu thể thao đỉnh cao mà cô đang theo đuổi.
Có lẽ không nhiều người tại Việt Nam biết đến tên tuổi của cô trước khi Thế vận hội Olympic 2020 tại Tokyo, Nhật Bản diễn ra. Tôi cũng không phải là một ngoại lệ, bổ sung thêm một lý do chủ quan là tôi không theo dõi đời sống thể thao hay dành quá nhiều sự chú ý cho nó. Rất mong cô thứ lỗi, tiện thể trong lá thư mà không biết bao giờ có thể đến được tay cô, tôi muốn gửi gắm đôi lời tâm trạng và giãi bày về cảm nghĩ của tôi vì những gì đã xảy đến với cô trong suốt những ngày qua.
Qua một bài viết trên một trang báo mạng tại Việt Nam, tôi được nhìn thấy hình ảnh và biết tới câu chuyện của cô. Khi chỉ lướt qua vài chi tiết chủ đạo trong câu chuyện và hành trình đáng ngưỡng mộ của cô suốt từ 2015 đến nay để có thể được lựa chọn thi đấu tại Thế vận hội đã khiến tôi thực sự cảm phục và càng thêm trân trọng. Tôi càng hạnh phúc hơn khi biết Ủy ban Olympic quốc tế ban hành hướng dẫn, tạo điều kiện để vận động viên chuyển giới nữ đã tham gia thi đấu với tư cách, bản dạng của người Nữ trong điều kiện tiêu chuẩn thể chất, thời gian cho phép.
Niềm hãnh diện của tôi xuất phát từ niềm tin rằng sự hiện diện của mỗi một cá nhân là người chuyển giới, đa dạng giới trên nhiều lĩnh vực, đại hạt khác nhau trong đời sống sẽ giúp thay đổi cái nhìn của xã hội và vị thế của chúng ta từ một nhóm “lề hóa”, “dễ tổn thương” có thể được đối xử đúng mực, trọng thị như biết bao con người khác sinh ra trong xã hội với những quyền, lợi ích chính đáng, hợp pháp của mình.
Nhưng tôi cũng nhanh chóng nhận ra rằng khi một người lựa chọn tiên phong, đi đầu và chọn cách lao vào tâm bão, những ngày sau đó với họ sẽ khó có thể bình yên, dễ thở. Tôi đặt mình vào bản thân cô trước muôn vàn quyết định khó khăn, tôi nghĩ cô đã phải dành lòng tự tôn và tình yêu bản thân trước tiên, và tình yêu đó đủ lớn để soi sáng và giúp cô đi qua giông bão. Vì quyết định thi đấu tại Thế vận hội với tư cách một người chuyển giới nữ và sau là trong vai trò người nữ chính là cơn bão mà cô đã lựa chọn băng qua.
Tôi theo dõi cách mà truyền thông đại chúng truyền tải câu chuyện cá nhân, cách họ sử dụng ngôn ngữ tạo diễn ngôn để khắc họa hành trình thi đấu tại Olympic của cô thật sự đa dạng với nhiều mảng màu đối lập nhau. Bên cạnh những bài báo nói về cô như là sự tự hào của cộng đồng người chuyển giới, đa dạng giới không chỉ là quê nhà New Zealand mà còn ở sức ảnh hưởng toàn cầu mà cô tạo ra, tôi chú ý hơn tới không ít các bài viết khác – cố kể với người đọc về quá khứ của cô, sử dụng danh xưng mà cô không mong muốn, cố tình gọi tên cô bằng tên cũ thay vì Laurel Hubbard.
Rồi giới truyền thông đua nhau, đặt cô vào những trang báo, giật tít và không ngừng nỗ lực so sánh cô với những người hợp giới khác. Họ săn đón và phỏng vấn những vận động viên hợp giới với nhiều câu hỏi khiêu khích, thâu tóm vấn đề để khắc sâu thêm những làn ranh của kỳ thị, của định kiến. Tôi tự hỏi, họ đang làm gì với Laurel vậy, hỡi báo chí, truyền thông? Họ có ý thức được cách họ đang truyền tải thông tin thực sự gây tổn thương cho chính Laurel mà rộng hơn là cả những người chuyển giới, đa dạng giới đang ngày ngày tiếp nhận thông tin, theo dõi câu chuyện của cô.
Một khi những hành động:
![🔥](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t50/1/16/1f525.png)
![🔥](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t50/1/16/1f525.png)
![🔥](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t50/1/16/1f525.png)
…còn tiếp tục được thực hành và cho là bình thường, tội khẳng định đây là những khía cạnh gây tổn hại đạo đức, vi phạm cơ bản quyền con người và những vấn đề này đang không chỉ xảy ra đối với cá nhân cô, Laurel Habbard và nhìn rộng hơn đó là thách thức mà cộng đồng chúng ta đang phải đối mặt hàng giờ, hàng ngày.
Tôi khẩn thiết mong đợi và tin tưởng rằng, tôi sẽ không phải người chuyển giới duy nhất ngồi im lặng và không đưa ra bất cứ phát ngôn nào về những chuyện đang xảy ra với cô. Nếu chúng ta không lên tiếng và bày tỏ quan điểm về tình hình hiện tại làm sao có thể cầu mong những thay đổi, ảnh hưởng tích cực đối với người chuyển giới, đa dạng giới có thể xảy đến được?
Laurel thân mến, tôi sẽ dõi theo hành trình của cô bằng sự kiên định và tấm lòng ngưỡng vọng bởi cô là minh chứng cho câu nói:
“SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA TÔI TRÊN THẾ GIỚI KHÔNG ĐẾN TỪ VỐN KIẾN THÚC CỦA TÔI MÀ LÀ TỪ SỰ HIỆN DIỆN CỦA TÔI” (SADHGURU)
Bằng những đóng góp và nỗ lực không mệt mỏi tại Thế vận hội lần này, cho dù cô chưa đem về tấm huy chương vàng nào cho quê nhà New Zealand nhưng đối với mỗi người chuyển giới, đa dạng giới chúng tôi trên toàn cầu, cô là một hình ảnh chói sáng và biểu tượng cho lòng kiên định, quả cảm cho hiện tại, tương lai khi mà bản dạng hay sự tham gia thi đấu của người chuyển giới, đa dạng giới sẽ không còn bị đưa ra để so sánh, luận giải cao-thấp nữa.
Cầu chúc cho cô thật nhiều sức khỏe, niềm tin và hạnh phúc trong cuộc sống, sự nghiệp.
Luôn tôn trọng, yêu thương và đoàn kết.
Thân mến,
Thiết kế ảnh: IT’S T TIME